TTO - Hàng năm, cứ tới tháng Chạp, tôi lại hoan hỉ đợi ngày rằm để…lặt lá mai. Cái công việc có phần tẻ nhạt với rộng rãi người ấy lại làm tôi thích thú tới lạ lùng.
ko thích thú sao được bởi vì phải nâng niu và gượng nhẹ từng chút, nâng chiếc lá lên và lặt theo chiều ngược lại thật nhẹ nhõm để ko làm chiếc nụ bé xinh dưới nách lá kia bị rơi rụng.
Tôi cứ thích đêm giao thừa, khi mọi người đang quây quần, tôi lén lén ra bên cội mai vàng việt nam mà mình vừa tước lá vào ngày rằm kia, nhìn những nụ mai hàm tiếu lặng lẽ bung cánh mà thấy lòng đột nhiên nhẹ nhõm. Có cái gì đó khe khẽ như là mùa xuân đã về giữa nao nao đất trời mới mẻ.
Tôi còn nhớ, lúc còn bé, ở gần nhà tôi có một bà già tên là bà Sáu quận. Ngày 30 tết, bà thường đợi những người bán hoa vứt những chậu hoa không bán được để chuẩn bị về đón giao thừa, bà đi nhặt những cánh hoa rơi rụng đó, đội thành ấp ủ trên đầu và đi về nhà, vừa đi vừa hát. Ai nhìn thấy cảnh ấy cũng tủm tỉm cười bà già kỳ lạ. Khi to lên, tôi hiểu, bà ko kỳ lạ mà chỉ vì một ái tình thương hoa quá lạ lùng mà thôi.
>> Có thể bạn quan tâm tới bài viết :Tham quan vườn mai vàng bến tre bán mai uy tín chất lượng nhất thị trường.
Sau này, bà mất đi, xóm tôi cũng có phổ biến bà già nhưng ko còn ai đội hoa bị bỏ đi trong ngày cuối năm nữa. Tôi lớn lên, cứ thấy thiêu thiếu cái gì ấy. Có nỗi buồn nào khe khẽ xâm chiếm tâm hồn tôi khi những ngày cuối năm không còn thấy hình ảnh bà già đội hoa cúc, hoa hồng, hoa hằm bà lằng trên mái đầu bạc trắng vừa đi vừa hát nghêu ngao như trẻ em nữa.
Lòng có thỉnh thoảng chợt nhớ câu ca dao cũ:
Ra con đường gặp cánh hoa rơiHai tay nâng lấy cũ người mới ta.
Ừ thì nâng, rằng thì thương. Những cánh hoa lạc loài xơ xác và bị vứt đi…
Tôi thương những cánh mai rụng vàng mái hiên nhà vào sáng mùng 2, mùng ba. Hoa mai lạ ở chỗ cánh hoa rụng xuống vẫn vàng tươi. Như chẳng trách hờn gì ai, như sự thấu lẽ đời của người tri thiên mệnh.
Lòng bất chợt nao nao nhớ mấy câu thơ của Quách Tấn thi sĩ:
Trước tết mai là hoaSau tết mai là củiTrước bao lăm nâng niuSau bấy nhiêu hắt hủiNâng niu mai không mừngHắt hủi mai không tủiNghìn trước lẫn nghìn sauKhe lồng trong bóng núi
…
Một đoản khúc thơ mà gợi thâm sâu cho cả kiếp người, kiếp đời cũng những oái oăm trong tình đời đen bạc. Biết thế. Thế thôi thôi thế thì thôi mới là…
Có những dặm các con phố đời buồn bã, lắm lúc, tôi tựa vào mấy câu thơ của Quách Tấn thi sĩ mà sống, mà an ủi cái tâm hồn có khi đa cảm đến mức bão giông của mình.
>> Mời các bạn xem thêm bài viết:Địa điểm nhà vườn mai vàng bán mai uy tín chất lượng
Năm nào cũng vậy, cứ tết tới, thể nào tôi cũng tậu được chút thời gian để mua về dưới cội mai vàng và ngẫm nghĩ một điều gì đó cho mình: một Mong rằng bé con, một ước muốn xíu xiu, một đợi chờ nhỏ tí mà chỉ có tôi mới hiểu.
Dưới cội mai vàng, nghe lòng mình hát ru mình khúc nhạc lòng, và nhớ Trịnh:
Rụng cánh hoa mai gầyChim chóc cất tiếng qua đời…
Mời bạn đọc tham dự viết “Tùy bút mùa xuân”
TTO - Gió mới đã về thơm trên những cánh đồng. Những nẻo phố thị trấn đang rộn rịp các sắc màu năm mới. Một khi nào đó, giới hạn lại lắng nghe khá thở mùa xuân, tình cờ cảm ra những niềm riêng rất lạ trước sự giao cảm của đất trời…Và bạn viết...
Viết như hát một khúc tình ca mùa xuân với hoa cỏ ngày mới, với những yêu thương ko cũ theo mùa…Một bông hoa vừa hé nụ trước hiên nhà, một ngọn gió đêm trong sạch, hay nỗi nhớ tha thiết về chốn của mình, quê của mình và một niềm mong đoàn tụ, một lời chúc năm mới, một ước mong riêng chung...; thênh thang những dòng xúc cảm mùa xuân để các bạn có thể sẻ chia với mọi người.
Xin hãy gửi cho chuyên trang mới - Tùy bút mùa xuân - của chúng tôi những bài tản văn, tạp bút, những dóng “nhật ký online” của bạn. Những sẻ chia của các bạn sẽ góp thêm hương xuân cho mùa mới, cho tâm hồn đầy đủ những ai đồng điệu.